Giới thiệu Sách - Ngỡ Chỉ Là Thoáng Qua, Mà Một Đời Thương Nhớ (Bộ 2 Tập)
Công ty phát hành Amun Tác giả Thư Nghi Dịch Giả Thu Trang Nhà xuất bản NXB Văn Học Ngày xuất bản 2021 Kích thước 14.5 x 20.5 cm Số trang 1024 Loại bìa Bìa mềm
Một đời chỉ yêu một lần, chính là ký ức khắc cốt ghi tâm nhất.
Có một số người trong vòng xoay vận mệnh, nếu như ngay từ đầu đã định sẵn đến cuối cùng là sự ly biệt đau thương, vậy bạn vẫn sẽ lựa chọn gặp gỡ thuở ban đầu?
Bạn vĩnh viễn không thể biết rằng, gặp được người đó, yêu người đó, cuộc đời của bạn sẽ thay đổi thành như thế nào.
“Ngỡ chỉ là thoáng qua, mà một đời thương nhớ” là tác phẩm mới nhất của nhà văn Thư Nghi, và cũng là một “người anh em” với cuốn sách nổi tiếng “Từng có người yêu tôi như sinh mệnh” đã khiến bao bạn đọc thổn thức.
Cũng giống như cái tên của mình, cuốn sách là câu chuyện tình đẹp và buồn giữa Nghiêm Cẩn và Quý Hiểu Âu - một người đàn ông “luôn giấu đi trái tim mình” và một cô gái luôn biết cách đi vào lòng người bằng sự dịu dàng từ trái tim.
Nghiêm Cẩn có ngoại hình vô cùng xuất chúng, lại là ông chủ của một nhà hàng có thu nhập cao chót vót, thế nên anh đi đến đâu cũng nhận được muôn vàn ánh mắt ngưỡng mộ. Với mọi người, anh luôn nở nụ cười ngả ngớn trên môi, vẻ mặt bất cần, quần áo sành điệu, chơi bời phá hoại không thiếu thứ gì. Nhưng ít ai biết được, rằng đằng sau vẻ ngoài ngỗ ngược đó, là một trái tim không ngừng rỉ máu với những vết sẹo chồng chéo lên nhau.
Nghiêm Cẩn đối với Quý Hiểu Âu, chính là “nhất kiến chung tình”. Nhưng ngay lần đầu tiên gặp mặt trong thang máy, cô đã không có thiện cảm với anh, đã vậy, cô lại luôn tìm cách tránh anh càng xa càng tốt. Không còn cách nào khác, anh đành phải giả vờ là người đồng tính để có thể tiếp cận cô. Chỉ có như vậy, cô mới không đề phòng anh và đối xử với anh như bạn bè.
Thật ra, xung quanh Nghiêm Cẩn không thiếu những cô gái xinh đẹp, nhưng anh lại chỉ để mắt tới một mình cô gái có nụ cười tươi tắn và hồn nhiên giống như bé con vừa tỉnh ngủ ấy.
Quý Hiểu Âu thực sự là một cô gái lương thiện. Cô thiện lương đến mức gần như ngu ngốc, cố gắng hết sức chăm sóc một người mẹ bệnh nặng liệt giường, một sinh viên đại học rắc rối đầy mình. Nhưng chính vì sự tin người đến ngốc nghếch đó của cô, mà anh lại càng vô thức lún sâu vào thế giới của cô, mãi không thể tự thoát ra được. Đã vậy, lại còn cùng cô dấn thân vào những phiền phức và hiểm nguy chưa từng có.
Có người nói, cô là ánh mặt trời tươi sáng duy nhất còn sót lại trên thế giới này. Thế nhưng, người đó cũng nói: trong cuộc sống luôn có những người mà cuộc đời vốn mịt mờ, tăm tối, không thể nào có chỗ dành cho ánh nắng ấm áp chan hòa. Và người đó chính là Trạm Vũ - một chàng trai có đôi mắt luôn chất chứa những u buồn.
Trạm Vũ có một người mẹ bị bệnh nặng, vì muốn chữa khỏi bệnh cho mẹ, và để có tiền đóng học phí, cậu đã chấp nhận làm công việc mà mình không muốn. Thế nhưng, thật không may, có một ngày cậu lại bị s.á.t h.ạ.i một cách d.ã m.a.n, hung thủ ra tay vô cùng độc ác và tàn nhẫn, khiến t.h.i t.h.ể Trạm Vũ bị chia thành nhiều mảnh.
Đặc biệt, đêm trước khi bị nạn, Trạm Vũ đã đến tìm Nghiêm Cẩn, đồng thời tổ chuyên án còn tìm thấy một chiếc bật lửa bên cạnh thi thể của cậu. Đó là di vật duy nhất của Tôn Gia Ngộ trước khi c.h.ế.t để lại cho người bạn chí cốt Nghiêm Cẩn, không ngờ đó lại là chứng cứ buộc tội anh.
Nghiêm Cẩn bị kết tội mưu sát, có thể phải chịu án tử hình, dù trước đó anh đã giúp đỡ Trạm Vũ rất nhiều.
Trong khi mọi chứng cứ đều buộc tội anh, chỉ Quý Hiểu Âu vẫn luôn tin rằng Nghiêm Cẩn bị oan và cô bắt đầu tự mình điều tra. Thế nhưng, cái giá phải trả để tìm ra được sự thật lại quá đắt…
Liệu rằng cô gái thiện lương Quý Hiểu Âu đã làm như thế nào để tìm ra được sự thật đằng sau vụ án và trả lại công bằng cho người cô yêu? Câu trả lời đang chờ bạn trong trọn bộ 2 cuốn sách “Ngỡ chỉ là thoáng qua, mà một đời thương nhớ”.
Thì ra trên đời này không có cuộc gặp gỡ nào là vô hạn, cũng chẳng có sự ly biệt nào là mãi mãi.
Tình cảm mà chúng ta đã bỏ ra, sự tương phùng mà chúng ta trân quý, người mà chúng ta đã từng ôm trong vòng tay, những tưởng là sẽ mãi mãi ở cạnh nhau, rồi sẽ có một ngày, cuối cùng vẫn sẽ mất đi, vẫn sẽ phải nén nỗi đau trong lòng mà nói một lời tạm biệt.
Em không muốn phải đợi đến ngày đó thì mới nhận ra chúng ta yêu đối phương sâu đậm hơn mình tưởng rất nhiều. Thế nên sau này, cho dù gia đình anh, em gái anh có trở thành bụi gai cản đường trong cuộc đời em đi chăng nữa, thì em cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ anh đâu.
Lúc này, bên ngoài cửa sổ, trời vừa mưa xong và đang nắng, nước đang nhỏ xuống từ những chiếc lá non xanh mơn mởn, gió đang thổi hương hoa ngọc lan tiễn bước chân người qua đường. Còn em, chỉ cần ngửi thấy mùi hương dịu ngọt này là lại nhớ anh…