Nội dung: Tôi vẫn thường nghe người châu Âu chê nước Mỹ là một hợp chủng quốc của những người di dân. Họ nói với giọng miệt thị và thẳng thừng rằng tổ tiên của người Mỹ là những người không còn cơ hội nào ở quê nhà bên châu Âu, phải xuống tàu ra khơi đến vùng đất mới. Đó là những người dữ dằn, ít học, không có nền tảng văn hóa và dám làm những chuyện tày trời. Tuy nhiên, giới trẻ châu Âu lại nói về nước Mỹ với một giọng điệu trái ngược. Khi tôi hỏi các em học sinh vùng Gironde của Pháp có thấy may mắn là công dân Pháp nói riêng và công dân châu Âu nói chung không. Các em e dè nói không, Tôi hỏi tiếp vậy nếu được chọn lựa các em muốn sẽ đi đâu định cư, các em trả lời không suy nghĩ; đi Mỹ. Tôi lại hỏi vì sao chọn Mỹ. Các em lúng túng nói không biết, còn thầy cô các em thì đỏ mặt xấu hổ lý giải chắc các em coi phim ảnh Hollywood nhiều quá, bị nước Mỹ hào nhoáng bỏ bùa rồi. Một số người châu Âu lớn tuổi cố gắng công bằng hơn khi nói về nước Mỹ, nơi có những vườn quốc gia rộng lớn và những kỳ quan thiên nhiên hùng vĩ. Tôi thì thấy nước Mỹ có tầm ảnh hưởng lớn trên toàn thế giới, về kinh tế, chính trị và cả văn hóa. Đồng đô la Mỹ luôn là đồng tiên làm chuẩn để những đồng tiền nước khác so sánh giá trị thực. Mỗi khi nước Mỹ vào đợt bầu Tổng thống, cả thể giới đều theo dõi trên truyền hình để được cập nhật thông tin nhanh nhất. Còn phim ảnh, âm nhạc, các trào lưu sống theo kiểu Mỹ đều được giới trẻ năm châu bắt chước nhanh chóng. Vì thế, tôi mong được đi Mỹ từ khá lâu nhưng do chưa tìm được dịp nào phù hợp, lại chứng kiến hàng ngày cảnh người ta xếp hàng dưới trời nắng sài Gòn xin visa trước Sứ Quán Mỹ thì mất hết can đảm. Rồi một ngày kia tôi đến Mỹ, chuyến đi đó tôi thăm thú vài thành phố phía bờ Đông, về định bụng viết về những điều mắt thấy tai nghe rất ấn tượng ở New York năng động, Boston trí tuệ, Washington D.c. lịch sử... Nhưng thời gian trôi qua, chưa kịp viết gì tôi lại... đi Mỹ tiếp. Lần này sau khi ở bờ Đông vài ngày, tôi bay ngang nước Mỹ bằng một chuyến bay dài sáu tiếng. Bờ Tây rực nắng thật khác so với trí tưởng tượng của tôi. Los Angeles, San Francisco, Las Vegas... là những thành phố độc đáo. Còn Grand Canyon và Yosemite là những kỳ quan thiên nhiên thật sự hùng vĩ. Trong sách có những thông tin không có nguồn cụ thể mà do tôi ghi chép lại từ lời thuyết minh của những hướng dẫn viên du lịch trong các tour tôi tham gia. Ngoài ra tôi còn tìm sự giúp đỡ từ các nguồn phong phú trên Internet. Tôi cũng đọc hai cuốn sách "The USA" (của Alison Baxter) và "The Revolution" (của Jann và Linda Huizenga) để có thêm tư liệu về lịch sử hình thành nước Mỹ. Tên sách: Tôi Nghĩ Tôi Thích Nước Mỹ Tác giả: Dương Thụy Nhà xuất bản: NXB Trẻ Năm xuất bản: 2019 Số trang: 320 trang Khổ sách (kích thước): 13 x 20 cm Trọng lượng (gr): 350 Loại bìa: Bìa mềm